Cây đa máu - Phần 4

Cây đa máu - Phần 4

Truyện kinh dị

3528 lượt nghe

2021-08-04 09:0
Hầu Lý nhìn thấy cả người Khánh đều đã ướt đẫm máu dính từ cái xác bà Mão, chỉ thầm tặc lưỡi một cái.
Đóng

Hầu Lý nhìn thấy cả người Khánh đều đã ướt đẫm máu dính từ cái xác bà Mão, chỉ thầm tặc lưỡi một cái.

Hầu Lý lại nhìn cái xác bà Mão rồi thầm thở dài nói:

- Giờ bà Mão chết rồi, lấy ai chăm nom cô Nhung đây. Rồi lại phải thuê thêm một người hầu gái nữa cho cô ấy mất thôi.

Hầu Lý lại đưa mắt nhìn sang cây đa đã đổ rạp tiếp tục nói:

- Việc nếu đơn giản như thế, thì chắc ông phú hộ cũng chẳng dám cá cược làm gì đâu. Cậu Khánh lại công toi mất thôi.

Hắn nói xong cũng đi mất, chỉ còn lại hai tên hầu già đang ngơ ngẩn vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, và cũng không hiểu câu nói của hầu Lý. Nhìn thấy xác bà Mão nằm trơ chọi. Hai lão hầu già khiêng xác kia sang một bên bụi cây quẳng ở đấy như bao cái xác khác, còn cái đầu bà ấy thì đá qua một bên cho khuất mắt.

Kể ra nếu nói hành động ấy của bọn họ thật vô nhân đạo thì cũng không đúng. Bởi suy cho cùng, nếu mai này bọn họ rơi vào tình cảnh như vậy, nghĩ lại nếu như còn có ai đi dọn xác cho mình như thế này để tránh trâu dày ngựa xéo, âu cũng là một điều may mắn.

...

Sớm hôm sau.

Khánh trải chuốt thật gọn gàng, đi lên gian nhà trên gặp phú hộ Giận với vẻ mặt đắc ý.

Ông phú hộ Giận từ lâu đã ngồi chờ sẵn ở cái sập gỗ, khuôn mặt thất thần. Thấy vẻ hớn hở của gã bước vào từ ngoài cửa, chỉ thêm âu sầu.

Khánh nom thấy mặt mũi ông phú hộ ủ rũ thì càng cho rằng mình chắc thắng, giọng nói miệt thị đã vang từ xa:

- Ông phú hộ vẫn đang buồn bực vì thua cuộc đấy ư? Tôi vốn đã nói người không có đầu óc thì luôn làm chuyện ngu xuẩn mà lại. Dịp này được ông phú hộ tặng cho con gái làm lẽ, cũng là một việc khiến tôi vui mừng...

Nghe Khánh nói, ông phú hộ sắc mặt đang âm trầm thì chợt càng sa sầm hơn, hỏi lại ngay:

- Cậu nói cái gì? Lẽ là thế nào?

Khánh ngồi xuống trước bàn uống nước, cầm cái chén trà lên uống ực một ngụm. Sau đó mới lộ bản chất bộ mặt đểu giả của gã trước mặt ông phú hộ. Giờ này thì trông gã chẳng giống gì người có học thức, mà chỉ là một phường lưu manh thích trêu hoa ghẹo bướm. Gã nói:

- Ồ, ông phú hộ không biết sao? Thế thì thực là kỳ lạ, ở Hà thành đâu ai không biết cậu Khánh Đại là người đã có gia đình?

Nghe Khánh nói đến đấy, ông phú hộ suýt nữa ngã té ngửa vì tức giận. Chuyện này cũng không thể trách được ông ta, vì xưa nay lắm chuyện ngoài xứ ông không thể nắm rõ. Lại nói đại học Đông Dương là trường danh giá, người ta chỉ nghe đến thôi là đã cảm thấy vinh hạnh, nào có chuyện nghi ngờ trước sau nhân phẩm của một con người. Mà nghe nói theo phong trào âu hóa là chỉ có một vợ một chồng chứ không có hai vợ, làm thế là trái đạo. Ông phú hộ Giận không nghĩ đến chuyện Khánh lại là một kẻ như thế.

(...)

---

Nguồn: Truyện ngắn hay

Thực hiện: Nhím Xù. 

  • MỚI NHẤT
  • NGHE NHIỀU NHẤT
  • NÓNG NHẤT